Tiếng Rền Của Núi – Sound Of The Mountain
Xem phim

Tiếng Rền Của Núi – Sound Of The Mountain

Sound Of The Mountain

Mới cập nhật: Vietsub

Tình trạng: Phụ đề HD

Năm:

Thể loại: Phim Lẻ, Phim Lẻ Mới, Phim Tâm Lý

Quốc gia:Nhật Bản

Đạo diễn:Mikio Naruse

Diễn viên:Ken UeharaSetsuko HaraSô Yamamura

Thời lượng: 96 phút

0/ 5 0 đánh giá
Server #PHIMGI
Loading server...

  • Cú pháp tìm kiếm phim nhanh nhất trên Google: [Tên phim + xemphimgii.net]

  • Các phim nào lỗi các bạn nhất F5 để load lại phim vài lần nha.

Tiếng Rền Của Núi - Sound Of The Mountain, Sound Of The Mountain 1954 HD

Với 161 trang ebook, Tiếng rền của núi không phải là một câu chuyện dài, nhưng 94 phút vẫn là một khoảng thời gian quá ngắn để có thể truyền tải được tất cả nội hàm của quyển sách này.Tôi đọc xong câu chuyện này trong vòng một tuần, bằng cách mỗi ngày nhâm nhi vài trang trong lúc rảnh rỗi, và xem xong phim điện ảnh chuyển thể của nó trong trọn một tối, với một sự cố gắng lẫn tò mò thường thấy ở một độc giả cố tập tành làm khán giả chỉ vì quá yêu thích một tác phẩm nào đó.Trong suốt thời gian xem phim, trong suốt 94 phút rất ngắn mà cũng rất dài ấy, rất chóng qua mà cũng kéo dài đăng đẵng ấy, không phút nào tôi thôi nghĩ về nguyên tác, về những tựa đề chương mê hoặc ngay từ phút ban đầu, những dòng văn tĩnh tại bên ngoài và cuộn sóng bên trong, những câu thoại đa nghĩa nhiều tầng, những cảnh sắc bốn mùa được vẽ ra sao quá đỗi dễ dàng mà cứ đọng lại mãi trong lòng ta. Tôi biết là không nên như thế, đời sống của phim và truyện rất khác nhau vì ngôn ngữ chúng dùng để kể lại câu chuyện ban đầu vốn đã khác nhau rồi. Nhưng ấn tượng đầu tiên quả thật quá sâu sắc, Tiếng rền của núi đến với tôi trong hình hài của những con chữ và khi được tái hiện lại bằng những khung hình, nó đã mất đi một phần nào đó linh hồn của mình.Thật khó để diễn tả điều này nhưng những nhân vật không còn bí ẩn hay mơ màng nữa. Phim ảnh đã vén lên màn sương mênh mang vẫn vướng vít phủ lấp chân tướng câu chuyện trong bấy lâu nay. Theo lẽ thường ta sẽ sướng vui vì được nhìn thấy mọi thứ thật rõ ràng sáng tỏ, nhưng có vài trường hợp hiếm hoi ta lại chợt cảm thấy phiền lòng biết bao vì sự tỏ tường ấy. Tiếng rền của núi với tôi cũng có thể nói là như thế.Hầu như những điều khiến tôi vui thích nhất trong quá trình đọc truyện đã biến mất hoặc không được nhớ đến khi lên phim. Những chi tiết rất nhỏ nhặt và vụn vặt, như quang cảnh cánh rừng Singo nhìn thấy khi ngày ngày ngồi tàu hỏa đi làm từ Kamakura đến Tokyo, như cơn bão đêm và bản nhạc Pháp Kikuko đã mở vang như một cách tự trấn an chính mình, như cây gbinco đã đâm chồi và Kikuko không nhận ra điều đó, như buổi đêm ông tỉnh giấc vì tiếng ngáy của vợ và tình cờ nghe thấy tiếng núi rền như dư âm cuối cùng vọng về từ lòng đất, như những buổi sớm tháng Năm, con chim ó mọi khi lại quay về và kêu vang trên mái nhà họ, như cuộc hẹn nơi công viên Thủ đô mà khó ai hiểu rõ ý nghĩa của nó to lớn nhường nào trừ những người trong cuộc,…Tuy nhiên, những thước phim trắng đen cũ kỹ và lối quay chân phương không tiểu xảo đã giúp tạo nên cảm giác gần gũi trong khi xem. Và vì ta đã quen biết từ trước với những con người trong khung hình, đủ lâu để nhận ra nụ cười của họ, đủ sâu để nhìn thấu nội tâm của họ thông qua nụ cười ấy, nên ta cũng dễ dàng hơn trong việc cảm thông và dõi theo câu chuyện của họ. Thêm vào đó, tiếng chuông mùa xuân cũng đã vang lên, giữa buổi mơ sương giăng khắp các ngọn đồi vùng Kamakura.Vọng âm của nó cứ ngân mãi, lan mãi, đến cả những mùa xuân sau này…

Mở rộng

[X]